Wednesday, April 29, 2015

Truyền cảm hứng

Những lúc trong cuộc sống chúng ta gặp bế tắc,khó khăn.Ta không biết đi về hướng nào,lựa chọn con đường nào thì hãy ngồi tĩnh lặng lại nghe những bài nhạc này,Những bài nhạc du dương đưa theo từng cung bậc cảm xúc.


Chúc bạn thành công






https://www.youtube.com/watch?v=snW8QCD_iYo

MỘT BÍ MẬT LỚN ÍT AI NÓI TỚI

Trước khi tôi truy cập Facebook hoặc Twitter để khoe khoang hay than vãn, tôi thường tự nhắc nhở mình có một lựa chọn tốt hơn là hãy chuyển sang quan tâm và tán dương người khác.
Bí mật thực sự nằm ở sức mạnh to lớn bạn đạt được khi bạn biết quan tâm và kết nối với mọi người.
Chúng ta đều hi vọng bạn bè và các đồng nghiệp để ý tới những gì ta đang làm, nhưng dường như chưa bao giờ ta dám
chấp nhận sự thật rằng mình thèm khát điều đó tới đâu. Ta đều muốn được chú ý, và mạng xã hội chính là một phương tiện tuyệt vời, nhưng bí mật nằm ở chỗ ta phải biết nhìn nhận và kết nối mọi người trước đã.
 Gắn kết các mối quan hệ
Ý của tôi không phải chỉ là một dòng “tốt lắm” hay “làm tốt đấy”. Biết nhìn nhận một cách cụ thể mới là chìa khóa. Lần tới khi bạn thấy một người bạn hay đồng nghiệp làm một việc gì đó rất tuyệt vời, hãy gửi một tin nhắn ấm áp để người ấy biết tự hào về anh/cô ấy như thế nào.
Bạn cũng có thể dành sự chú ý của mình tới những người bạn trên mạng xã hội, như Facebook hay Google Plus. Lần tới khi ai đó có tin vui hay mới kết hôn v.v…, hãy làm họ bất ngờ bằng một món quà trên Facebook cùng một tấm thiệp ý nghĩa. Cố gắng gửi quà Facebook cho 1 hay 2 người bạn mỗi tháng, sẽ không ai có thể ngờ tới đâu.
 Nó là một cách tuyệt vời để gắn kết các mối quan hệ.
Lần tới khi bạn tham gia một sự kiện, hãy nhớ chụp ảnh người diễn thuyết rồi post nó lên wall của họ kèm theo lời nhắn rằng bạn thích bài diễn thuyết đó đến nhường nào. Điều tuyệt vời khi biết công nhận người khác là nó chẳng tốn gì ngoài thời gian của bạn.
 Hãy chân thành
Tôi cảm thấy rất đỗi vui vẻ mỗi khi khích lệ mọi người xung quanh, nhưng hãy nhớ là bạn nên chân thành. Đừng tán dương mọi người chỉ để đạt được mục đích gì đó. Hãy làm vì bạn biết khiến mọi người hạnh phúc là một việc làm tốt, và những điều tốt lành sẽ đến với những người biết làm việc thiện. Những người có được những mối quan hệ tốt sẽ hiểu rằng mình làm vì mọi người nhiều hơn là cho bản thân.
Mỗi khi bạn làm điều đó, bạn sẽ đem đến sự bất ngờ, vì sẽ không ai ngờ tới.
 Hãy để ý vào mục tiêu của mọi người
Hãy để ý tới các đoạn đối thoại, để ý xem mọi người đang làm gì và họ cần gặp ai để trao đổi ý tưởng và nâng nó lên một mức mới, hãy là người đứng giữa kết nối họ. Hãy ủng hộ cả những người đã có nhiều năm kinh nghiệm lẫn những người mới bập bõm bắt đầu.
Tôi thách bạn mỗi tuần đưa ra lời tán dương một người – qua Facebook, Twitter, hay tốt hơn cả là ngoài đời thực. Hãy vị tha, giúp đỡ mọi người ở mọi mức độ.
Có một sức mạnh lớn khi bạn kết nối mọi người với thế giới của chính mình, cảm giác thật tuyệt vời mỗi khi bạn đưa tay ra nâng đỡ hoặc động viên cổ vũ người khác.
Đó chính là bí mật lớn nhất tôi muốn chia sẻ với bạn.

Câu chuyện “Cần câu, con cá, người ăn xin” – Tầm quan trọng của thái độ sống

Câu chuyện kể rằng vào một ngày nọ, ở làng chài có một thanh niên đi câu cá, trên đường về gặp một người ăn xin sắp chết đói. Anh thanh niên thương tình nên bắt trong giỏ cá của mình vừa đi câu về cho người ăn xin một con cá. Người ăn xin đã nướng ăn và thoát được cơn đói. Anh thanh niên về rất vui, gặp anh bạn hàng xóm kể lại câu chuyện mình đã làm được một việc thiện. Anh bạn hàng xóm lắc đầu bảo rằng anh làm như vậy là không chắc đã tốt. “Không chỉ cho cá, cậu nên cho người ăn xin cần câu để ông ta tự mình đi câu kiếm sống. Không tin, ngày mai cậu đi qua sẽ thấy người ăn xin đó vẫn bị cơn đói hành hạ.”- Anh hàng xóm nói.
Ngày hôm sau anh thanh niên rủ anh bạn hàng xóm cùng đi câu. Khi trở về , quả như lời anh hàng xóm nói, hai người gặp lại người ăn xin đang nằm lả bên vệ đường. Anh thanh niên lại cho người ăn xin cá và anh hàng xóm cho người ăn xin cần câu. Cả hai trở về trong tâm trạng vui vẻ vì đã làm được việc thiện. Trên đường về hai người gặp một anh bạn khác cùng xóm. Cả hai hào hứng kể lại câu chuyện trên cho anh hàng xóm này nghe. Anh hàng xóm này lắc đầu nói: “Các cậu làm vậy chưa ổn. Cho người ăn xin cần câu rồi nếu không chỉ cho ông ta cách câu thì ông ta câu thế nào được cá. Ngày mai trở lại các cậu sẽ thấy người ăn xin vẫn bị đói.”
Ngày hôm sau cả ba người cùng đi câu. Khi trở về, quả như lời anh hàng xóm nói, ba người gặp lại người ăn xin đang nằm còng queo, quắp chiếc cần câu lả bên vệ đường. anh thanh niên lại cho người ăn xin cá và anh hàng xóm sửa lại cần câu, anh bạn hàng xóm mới giảng giải tỉ mỉ phương pháp câu cá, từ mắc mồi câu đến phương pháp câu từng loại cá…v.v ..Thế rồi cả ba trở về trong tâm trạng đầy hưng phấn, tin chắc tư nay người ăn xin sẽ không sợ đói nữa. Khi ba người về gặp ông lão ngư trong làng – một người từng trải, đầy kinh nghiệm, người đã gắn bó cả cuộc đời với nghề đi câu, cả ba hào hứng kể lại câu chuyện người ăn xin. Lão ngư ngẫm nghĩ một lát rồi lắc đầu nghi hoặc: “Các cậu đã làm đúng, thế nhưng lão nghĩ chưa đủ. Lão chỉ sợ thiếu một điều có lẽ còn quang trọng hơn. Các cậu chỉ cho người ăn xin công cụ, kỹ năng, phương pháp, tôi tin người ăn xin này vẫn đói!
Các cậu biết tại sao không? Lão ngư hỏi.
Ba thanh niên ngơ ngác, mong lão ngư giải thích giùm.
Lão ngư nói:
– Thứ nhất người ăn xin làm nghề này nhiều năm, nó đã ngấm vào máu của ông ta, và đó là thói quen của ông ta, trong đầu ông không có khái niệm tự đi kiếm miếng cơm manh áo cho mình, mỗi ngày mới đến trong đầu ông ta chỉ có khái niệm xin, xin và xin mà thôi, vì vậy trước tiên các con cần giúp ông ta định hình lại suy nghĩ.
– Thứ hai như các con đã biết không phải cứ thả mồi xuống là đã có cá đôi khi phải kiễn nhẫn câu cả tiếng, cả buổi…có khi cả ngày không được con nào bài học thứ hai ông ta phải học đó là kiên trì.
– Thứ ba có một yếu tố cực kỳ quan trọng , nó lại thích tại sao cả đời ông ta chỉ đi ăn xin, đó chính là niềm tin của ông ta. Trước buổi hôm nay vào vài ngày trước lão có nói chuyện với ông ta một lúc, lão có hỏi một câu rằng: Sức lực của ông vẫn dồi dào như vậy sao không học một nghề gì đó để kiếm sống hoặc có thể đi câu cùng tôi?
Các con có biết ông ta trả lời sao? Ông ta nói: “Ông giỏi tôi không theo ông được, tôi sinh ra đã mang phận ăn xin rồi, cha mẹ tôi ngày trước cũng làm nghề này, số tôi khổ sẵn rồi, tôi không làm được cái gì nên hồn cả!”
Các con nghĩ sao? Cái người ăn xin này thiếu không phải là công cụ, kỹ năng hay phương pháp mà ông ta thiếu thái độ sống đúng đắn!
Cả ba nghi hoặc, chưa thực sự tin lời của lão ngư, nhưng để kiểm tra, ngày hôm sau nữa, ba thanh niên cùng rủ lão ngư đi câu. Không ngờ rằng, trên đường về nhà, cả bốn người gặp người ăn xin ngày nọ trở về với nghề cũ của mình. Ba thanh niên nài nỉ lão ngư chỉ cho người ăn xin thái độ sống đúng. Lão ngư ngần ngại: “Thái độ sống phải đào luyện thường xuyên nhờ sự định hướng, tác động của gia đình, nhà trường và xã hội, không thể ngày một ngày hai mà có được, và tự thân rèn luyện.”…..
Theo UNESCO ba thành tố hợp thành năng lực của con người là: Kiến thức, kỹ năng và thái độ. Hai yếu tố sau thuộc về kỹ năng sống, có vai trò quyết định trong việc hình thành nhân cách, bản lĩnh, tính chuyên nghiệp. Trong đó kiến thức chiếm 4%, kỹ năng chiếm 26 %, thái độ chiếm 70%
Hãy xem vai trò từng yếu tố, có sự đầu tư hợp lý để phát huy tối đa năng lực bản thân để thành công.
"Hãy cho người khác cần câu,Chứ không phải là cá"

Thursday, April 2, 2015

SỐ PHẬN HAY SỰ LỰA CHỌN

                                           
Cuộc sống thật công bằng vì nó luôn cho chúng ta nhiều sự lựa chọn:


Hạnh phúc hoặc đau khổ
Vui hoặc buồn

Cười hoặc khóc
Cho hoặc nhận
Theo đuổi hoặc từ bỏ
Tin tưởng hoặc nghi ngờ

Phải hoặc trái
Trắng hoặc đen...

Giả sử tay trái của bạn đang cầm một vật sắp sửa rớt khỏi tay bạn. Còn tay phải của bạn thì đang với đến một đồ vật ở tít trên cao, nơi mà chắc chắn rằng bạn chẳng bao giờ với tới thì bạn sẽ quyết định ra sao? Bạn vẫn sẽ cố với lấy cái ở trên cao mặc cho cái bạn đang cầm giữ sắp rớt. Hay bạn sẽ từ bỏ cái kia và dùng hai tay nắm chặt lấy cái sắp rớt khỏi tay bạn? Trong cuộc sống có những thứ không thể cưỡng cầu. Tại sao cứ phải tập trung vào những sự việc ngoài tầm kiểm soát của bạn mà quên đi rằng vẫn còn rất nhiều việc mà bạn có thể làm cho thế giới này? Tất cả đều phụ thuộc vào sự lựa chọn của bạn.

Mỗi chúng ta đi trên những con đường riêng biệt thích hợp với chỉ duy nhất bản thân mình. Điều quan trọng là hãy tập trung vào con đường mình đi hơn là cố gắng đi theo con đường của người khác.

Có những lựa chọn là đúng cũng có những lựa chọn là sai. Nhưng đúng hay sai không thành vấn đề, điều quan trọng là bạn phải lựa chọn. Bởi vì nếu bạn không thể lựa chọn thì bạn sẽ mãi không thoát ra khỏi vấn đề đang bao vây bạn. Và vì thế sẽ không thể xuất hiện những lựa chọn tiếp theo. Nếu bạn có sự lựa chọn đúng đắn thì không có gì để nói, nhưng giả sử bạn đã lựa chọn sai. Cuộc sống sẽ cho bạn tiếp hai sự lựa chọn mới: học hỏi để rút kinh nghiệm hoặc tiếp tục phạm sai lầm.

Nếu bạn chọn cái thứ nhất thì tôi cam đoan rằng bạn khá thông minh để không chọn sai lần nữa phải không? Còn nếu chọn cái thứ hai thì...bạn lại tiếp tục sai lầm và lại tiếp tục chọn lựa. Bạn thấy đấy, cuộc sống là sự chọn lựa. Được hay không được là tùy nơi bạn. Có thể chính bạn sẽ thực hiện việc chọn lựa hay người khác sẽ chọn lựa cho bạn, nhưng có một điều bạn phải luôn luôn ghi nhớ. Đó chính là dù gì đi nữa thì bạn cũng phải có sự lựa chọn: cái này hoặc cái kia.
HÃY LỰA CHỌN CUỘC SỐNG CHO RIÊNG MÌNH
Powered by Blogger.

Followers

Business

Flickr Widget

Search This Blog

Comments

Pages

Facebook

Blogger templates

Popular Posts